Thưa
quý độc giả,
Đất nước
Hoa Kỳ là một đất nước tự do dân chủ và đầy tính nhân bản, thiên đường của di
dân khắp thế giới, người Việt tỵ nạn cộng sản chúng ta đã quá may mắn được đất
nước Hoa Kỳ cưu mang. Chúng ta không có lý do chống đối dân tộc, chánh phủ Hoa
Kỳ điều hành đất nước. Nhưng, chúng ta có quyền được các tu chánh án và Hiến
Pháp Hoa Kỳ cho phép công khai bày tỏ lập trường chánh trị khi Tổng Thống (TT)
- Lãnh Đạo Quốc Gia, như TT Trump có những suy nghĩ và việc làm "đội đá vá
trời", TT thường ganh tỵ hay phủ nhận tất cả những thành quả tốt hay chưa
tốt của các vị tiền nhiệm. Sau 9 tháng nhậm chức điều hành guồng máy quốc gia,
Tổng Thống Donald Trump hành xử quyền hành của mình không giống bất cứ các vị
TT tiền nhiệm. Chúng ta phải sáng suốt nhận định, có thể TT Trump là một vĩ
nhân - một "minh quân - thiên tử" đưa đất nước Hoa Kỳ "Amerca
Great Again" thịnh vượng nhất trong lịch sử của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.Tổng
Thống Trump cũng có thể đưa đất nước Hoa Kỳ mà chúng ta kính yêu đến bến bờ suy
yếu tối tăm, cô lập trên trường quốc tế, đánh mất sự lãnh đạo thế giới của các
vị Tổng Thống tiền nhiệm.
Tôi viết
mấy dòng tâm tư trên đây nhằm nói cho những ai có những lời lẽ thiếu hiểu biết
sau khi đọc bài tôi đã phổ biến rộng rãi "Nước Mỹ - Bão Nổi Lên Rồi-TT
Trump". Không phải TT Trump tạo ra thiên tai mà TT Trump rút ra khỏi Hiệp Ước
Paris 2015 nhằm giảm khí thải toàn cầu mà gần 200 nước đã ký, nay chỉ còn TT Hoa
Kỳ (ngang hàng với) Syria không ý thức trách nhiệm vì nạn ô nhiễm môi trường sẽ
tạo thêm thiên tai đang xảy ra và sẽ xảy ra khủng khiếp hơn nữa. Cũng như Hoa Kỳ
rút ra khỏi cơ quan Liên Hiẹp Quốc UNESCO mà Hoa Kỳ có vai vế "anh
hai" lãnh đạo từ ngày có tổ chức tốt đẹp này. TT Trump còn có hàng vạn vấn
nạn cho nước Mỹ và thế giới đang và sẽ gặp phải...
Các vị
phe ta lớn tiếng dùng những từ ngữ thiếu văn hóa mạt xát những người có ý kiến vô
tư xây dựng chỉ vì tính ngông nghênh "cuồng Trump" của mình. Ai cũng
biết, ván đã đóng thuyền, TT Trump đắc cử dù vẻ vang hay không, cũng là chuyện
đã rồi, dù TT giữa đường gãy cánh, bà Hillary không bao giờ được lên thay thế
mà vị PTT lên thay theo đúng Hiến Pháp...
Với tư
cách là một cựu tù nhân chánh trị, tôi xin hỏi nhỏ quý vị lớn tiếng, nhiều khi
thiếu văn hóa chữi người khác nặng lời, có sốt sắng đi bầu và ủng hộ tài chánh
hay không cho các ứng cử viên TT mà mình mê thích?. Cá nhân tôi, từng đóng góp
$50 hay $100 nhiều lần cho các ứng cử viên Bush - Obama - Hillary... và đi bầu
Dù tiền ít, cũng chứng tỏ tôi hết lòng ủng hộ và dồn phiếu cho các ứng cử viên
đó. Chúng ta biết, các ứng cử viên bất cứ chức vụ lớn nhỏ dân cử đều phải được
cử tri ủng hộ tài chánh và lá phiếu mới hy vọng đắc cử.
Tôi vốn
là nhà báo từ trong nước, luôn cố gắng viết trung thực, không viết ẩu và bản chất
của dân Nam Kỳ Lục Tỉnh thấy sao viết vậy, không bẻ cong ngòi bút. Có nhiều vị
phe ta luôn chủ quan, có thể nói là mù quáng, mê ai thì dù người đó có làm sai
cũng không dám phê bình chỉ trích xây dựng, cứ tâng bốc để người đó tiếp tục đi
vào con đường sai, rất đáng tội nghiệp!.
Mới
đây, Forbes có công bố 1 bài gọi là phỏng vấn TT Trump (CĐVN Liên Bang Hoa Kỳ
có phổ biến). Nếu TT Trump có suy nghĩ đó và thực hiện đúng như vậy, qua 9
tháng điều hành đất nước Hoa Kỳ, chắc chắn suôn sẻ tốt đẹp, không phải như hiện
tại, ngày nào cũng có dư luận không tốt về việc hành xử của TT.
Để
"xả xú bắp" chuyện dài của TT Trump, xin mời quý vị đọc bài MIỀN TÂY
- LỊCH SỬ TRĂM NĂM: ĐỜN CA TÀI TỬ & SÂN KHẤU CẢI LƯƠNG dưới đây:
MIỀN TÂY - LỊCH SỬ TRĂM NĂM
ĐỜN CA TÀI TỬ & SÂN KHẤU CẢI
LƯƠNG
* VÀI KỶ NIỆM Ở QUÊ NHÀ & TẠI
SACRAMENTO
ANH PHƯƠNG Trần Văn Ngà
LỜI NÓI ĐẦU - Bộ môn văn hóa nghệ
thuật dân tộc - sân khấu cải lương, nhiều người chưa có thưởng thức và cả đờn
ca tài tử nữa, vì thành kiến hay xem thường, theo tân học... chỉ thích xem xi
nê, kịch nói, nghe tân nhạc..., quên đi văn hóa nghệ thuật dân tộc cải lương, đặc
thù của người dân Miền Tây Nam Bộ. Người viết bài này, cũng từng lảng quên cải
lương trên dưới 60 năm. Khi ở tù cải tạo, vào năm thứ 10 được một người bạn
"dụ" tập ca vọng cổ cho quên sự buồn lo gia đình.
Thật đúng, cải
lương hay nói cổ nhạc miền Nam chửa được tâm bịnh, tôi "ngộ", yêu
thích cổ nhạc từ đó và thầm nghĩ dù ở tù bao lâu nữa cũng không sao miễn được học
ca vọng cổ và các bản vắn là đủ an ủi "quên đời".
Một
bài ca vọng cổ 6 câu có rất nhiều lời, soạn giả tha hồ mà tả cảnh, tả tình lâm
ly mọi gốc cạnh như một tập truyện mà tân nhạc vì quá cô động, ít lời khó mà diễn
tả tình tiết. Một bản tân nhạc chỉ có thể so sánh với nội dung một bản vắn của
cổ nhạc. Sự phong phú đa dạng về nội dung của vọng cổ - cải lương hơn hẵn tân
nhạc. Tuy nhiên, cả hai bộ môn văn hóa này bổ túc cho nhau, không loại nhau.
Quý
vị "hy sinh" thì giờ, thử đi xem một lần đờn ca cổ nhạc sẽ đánh giá sự
trung thực của người viết.
Đờn
Ca Tài Tử và bộ môn văn hóa nghệ thuật sân khấu Cải Lương như hình với bóng, đã
đi sâu vào lòng người, nhứt là tại miền Nam Việt Nam. Đặc biệt, ở vùng đồng bằng
sông Cửu Long, đờn ca tài tử và cải lương đã thấm (ngấm) sâu vào huyết quản và
sự đam mê yêu thích nhiệt tình của nhiều người với lịch sử hơn một trăm năm. Từ
sơ khai, đờn ca tài tử phát triển theo năm tháng và cải cách không ngừng để tiến
tới bộ môn văn hóa nghệ thuật sân khấu cải lương hoàn chỉnh như hiện nay, làm vẻ
vang cho nền văn hóa dân tộc Việt Nam, đi sâu vào tâm tư tình cảm, đánh dấu sự
thăng hoa cuộc sống của con người.
SƠ LƯỢC LỊCH SỬ ĐỜN CA TÀI TỬ & CẢI LƯƠNG
Phong trào
Đờn Ca Tài Tử của nền Cổ Nhạc miền Nam Việt Nam đã xuất hiện từ xa xưa, những năm
cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20 - Cải Lương tiếp nối sau đó với mốc thời gian
1917. Bộ môn nghệ thuật sân khấu cải lương đã ra đời được 100 năm, 1917-2017 (H:
Tượng đài lưu niệm Đờn Ca Tài Tử Nam Bộ tại Bạc Liêu & Ông Tổ Bản Vọng Cổ -
Sáu Lầu vời cây đờn kìm).
Khởi đầu - lúc ban sơ, từ đờn ca
tài tử (độc thoại... đối thoại), tiến đến "ca ra bộ" và cải lương ra
đời tiếp sau đó. Nói đến cải lương là phải có chủ đề của mỗi vở hát, tuồng tích
hẵn hòi, có soạn giả viết tuồng có đào kép chánh và phụ với các phông màn, cảnh
trí, y trang thích hợp cho từng loại tuồng cùng với một dàn đờn có nhiều thầy đờn
(nhạc sĩ) chuyên nghiệp.
Trong lúc
đó, gọi là đờn ca tài tử, mặc diện xuề xòa, thế nào cũng được, chỉ cần một thầy
đờn hay hai thầy đờn (thương là 1 đờn kìm - 1 ghi ta) là đủ. Và các bài ca không
cần thiết có tuồng tích , hát độc thoại hay đối thoại các bản vắn hay vài câu
giọng cổ cũng không cần đủ 6 câu hay 20 câu vọng cổ của thời xa xưa. Hơn nữa, nghệ
sĩ đờn ca tài tử ngồi tại chỗ hay đứng ca mà không cẩn phải ca ra bộ và diễn xuất
với nhiều tâm tư tình cảm như cải lương. Có thể nói: Cha đẻ của bộ môn
nghệ thuật cải lương là đờn ca tài tử của miền Nam.
Cái nôi của
cải lương từ miền Tây - đồng bằng sông Cửu Long, lan tỏa tiến nhanh tiến mạnh
ra miền Trung miền Bắc, từ năm 1930 với các nghệ sĩ nổi tiếng và các đoàn hát nổi
tiếng trước năm 1954 như "Tiếng Chuông Vàng (Bắc Việt) Kim Chung".
Lịch
sử của người Việt tỵ nạn chánh trị, cũng đã trải qua hơn 42 năm viễn xứ (từ 30 tháng
4 năm 1975), những bộ môn điện ảnh, sân khấu, ca nhạc, cổ nhạc cải lương kể cả
truyền thông báo chí và văn hóa ẩm thực của tổ tiên quê cha đất mẹ cũng được
người Việt tỵ nạn mang theo ra xứ người. Và nay như trăm hoa đua nở, nền văn
hóa và nghệ thuật dân tộc đã thật sự sống dậy làm thăng hoa cho cuộc sống lưu
vong của người Việt mất quê hương, nhưng, không mất gốc, không mất văn hóa dân
tộc.
Chúng ta
đi đâu trên xứ Mỹ hay các nước Úc, Âu, Canada nơi nào có nhiều cộng đồng người Việt
đông đảo đều có cảm nhận như chúng ta đã mang theo đất nước và dân tộc Việt Nam
qua những sinh hoạt văn hóa nghệ
thuật sống động như hồi còn ở quê nhà. (H: Tác giả bài này đứng trước
Công viên lưu niệm nghệ sĩ Sáu Lầu tại thành phố Bạc Liêu - một buổi chiều nhiều
mây - tháng 4 năm 2017).
Cổ nhạc của
ba miền Nam Trung Bắc đều được trải nghiệm ở hải ngoại rất sớm khi người Việt kết
hợp, tổ chức thành cộng đồng. Tuy nhiên, chỉ có cổ nhạc Miền Nam như cải lương
đã thật sự sống dậy càng ngày càng vững mạnh. Điển hình, qua các đài truyền hình,
phát thanh... ở khắp nơi có nhiều người Việt định cư, có những chương trình dành
riêng cho bộ môn văn hóa nghệ thuật cải lương.
Ngoài phát lại các tuồng cải lương
đã thu trong nước, còn có chương trình đặc biệt bàn luận, phổ biến những kiến
thức về cổ nhạc (trong số đó có nghệ sĩ đa tài Chí Tâm), hay phỏng vấn
các nghệ sĩ cải lương một thời vang bóng, nổi tiếng ở quê nhà trước năm 1975, kể
lại thời vàng son của nghệ thuật cải lương - cái nghề của các ngôi sao nghệ sĩ
hái ra bạc triệu triệu, hơn tất cả các bộ môn nghệ thuật khác và được nhiều
khán giả nhiệt liệt hoan nghinh ủng hộ.
* Trên
Wikipedia định nghĩa cải lương: Cải lương là một loại hình kịch hát có
nguồn gốc từ miền Nam VN, hình thành trên cơ sở nhạc đờn ca tài tử cùng dân ca
miền đồng bằng sông Cửu Long và nhạc tế lễ.
Theo nghĩa
Hán Việt, cải lương là sửa đổi cho tốt đẹp hơn, thể hiện qua sân khấu biểu diễn,
tuồng tích...
Hiện nay,
ở Hoa Kỳ, cải lương được quảng bá "live shows" sâu rộng qua hai hệ thống
truyền hình nổi bật: đài SBTN (Cổ Nhạc Phương Nam với Tuấn Châu - Ngọc Đáng và
nghệ sĩ lão thành 90 tuổi Văn Chung) và TV Việt Face có chương trình ca cổ của
nghệ sĩ Hồng Loan (con gái của nghệ sĩ Bảo Quốc) với chương trình đặc biệt thường
xuyên hàng tuần.
Những đài truyền hình khác và các đài phát thanh cũng có phát
những tuồng cải lương đã thu ở quê nhà phát lại cũng thu hút rất nhiều khán giả,
nhứt là khán giả lớn tuổi còn mang nặng quê hương trong lòng qua các vở cải lương
đặc sắc, chứa chan tình cảm tuyệt vời như Đời Cô Lựu - Tô Ánh Nguyệt - Nửa
Đời Hương Phấn - Tấm Lòng Của Biển - Sân Khấu Về Khuya - Tiếng Trống Mê
Linh - Bên Cầu Dệt Lụa - Tuyệt Tình Ca - Áo Cưới Trước Cổng Chùa, Chuyện Tình
Lan và Điệp ...
Với những
soạn giả nổi tiếng viết những vở tuồng qua nhiều thể loại, lịch sử, hương xa,
kiếm hiệp và đặc biệt nhứt là các tuồng tình cảm xã hội đã lấy biết bao nước mắt
của khán giả mê thích, như: Năm Châu - Hà Triều - Hoa Phượng - Viễn Châu - Thu
An - Bảy Cao - Kiên Giang - Quy Sắc - Thiếu Linh - Yên Lang...
Về các
ngôi sao đào chánh ăn khách nhứt, được giới thưởng ngoạn hâm mộ và xem như thần
tượng riêng của mình, trong số đó có nữ nghệ sĩ thời danh, thanh sắc vẹn toàn
Thanh Nga và cô đoạt được giải huy chương vàng cải lương Thanh Tâm đầu tiên. Nối
tiếp, các ngôi sao đào thương, đào chánh như Bạch Tuyết - Phượng Liên...cũng nhận
được huy chương vàng Giải Thanh Tâm. Các ngôi sao đào chánh - đào thương: ngoài
Thanh Nga - Bạch Tuyêt (trong nước) - Phượng Liên (đang định cư tại miền Nam Cali)
còn có rất nhiều đào chánh nổi tiếng: Phùng Há - Út Bạch Lan - Ngọc Giàu -
Thanh Thanh Hoa - Lệ Thủy - Hương Lan - Ngọc Huyền - Thanh Ngân (thế hệ kế thừa)...Còn
những kép chánh nổi tiếng như: Út Trà Ôn - Năm Nghia - Thành Được - Hữu Phước -
Việt Hùng - Minh Chí - Văn Chung - Hùng Cường - Dũng Thanh Lâm - Thanh Sang - Thanh
Tú - Minh Vương - Chí Tâm... (thế hệ 2)...
Giải Thanh
Tâm được tổ chức bầu chọn các ngôi sao cải lương được khán giải ái mộ và nổi tiếng.
Giải Thanh Tâm do ký giả Trần Tấn Quốc sáng lập từ năm 1958 đến năm 1968 và sau
này theo năm tháng chiến tranh gia tăng ác liệt, Giải Thanh Tâm cũng lụi tàn dần
và bộ môn nghệ thuật sân khấu cải lương cũng bị ảnh hưởng sa sút, mai một.
Sau cuộc
đổi đời năm 1975, miền Nam đổi chủ, ngành nghệ thuật sân khấu cải lương trong nước
cũng sống ngoắc ngoải kéo dài cho đến năm 1985. Và đến nay, bộ môn nghệ thuật cải
lương ở trong nước với hơn 90 triệu dân lại sống không được như trước năm 1975
tại miền Nam. Trong khi đó ở hải ngoại, nhứt là tại Hoa Kỳ với người Việt vài
triệu người mà nền cổ nhạc miền Nam Việt Nam - đờn ca tài
tử và nghệ thuật cải lương - có cơ hội được nuôi dưỡng chăm sóc tốt, đang vươn
lên sống dậy đều khắp các tiểu bang một cách khá vững chắc mạnh mẽ...Vì vậy, nền
cổ nhạc của miền Nam Việt Nam tự do năm xưa sẽ không bị mai một ở hải ngoại,
người viết tin tưởng như vậy!.
Thực tế cho biết ở hải ngoại, bộ môn nghệ
thuật sân khâu cải lương hay đờn ca tài tử được hình thành là nghệ thuật
vị nghệ thuật, không phải như ở trong nước là nghệ thuật vị chánh trị hay
vị nhân sinh. Ở hải ngoại, các nghệ sĩ cổ nhạc trẻ thường có nghề
chánh để sinh sống như công tư chức, làm nail, làm tóc, địa ốc, sửa xe, thương
mại, nghề tự do... đã bảo đảm được cuộc sống và còn
đam mê phát triển ngành cổ nhạc miền Nam Việt Nam là muốn làm đẹp thêm cho đời,
thăng hoa cuộc sống của người Việt xa quê hương.
THỜI NGUYÊN SƠ CỦA BỘ MÔN NGHỆ THUẬT SÂN KHẤU CẢI LƯƠNG
* Năm
1910, đờn ca tài tử được phụ diễn trước giờ chiếu phim ở rạp chiếu bóng Casino sau
chợ Mỹ Tho của ông Nguyễn Tống Triều (gốc gác Cái Thia - Mỹ Tho) vào tối thứ tư
và thứ bảy hàng tuần. Tình cờ có một khán giả từ Vĩnh Long đến xem - ông Phó Mười
Hai, khoảng năm 1915 - 1916, ông mang hình ảnh đờn ca tài tử tại rạp Casino về
quê nhà. Ông quy tụ một số nghệ sĩ ca tài tử địa phương diễn tập trên bộ ván gõ
tại nhà ông với ca ra bộ. Đó là bước khởi đầu đầy sáng tạo và đã thai nghén
ngành sân khấu cải lương tử thời điểm "lịch sử" này.
* Đến năm
1917, ông André Thân (Lê Văn Thân) ở Sa Đéc lập ra gánh xiếc có thêm màn phụ diễn
ca ra bộ trước nhiều khán giả, lưu diễn khắp mọi nơi, được nhiệt liệt hoan nghênh.
Từ đây, ngành sân khấu cải lương "có đất dụng võ" với buớc khởi đầu tốt
đẹp chánh thức được hình thành.
* Năm
1918, để ăn mừng Pháp chiến thắng trong cuộc đại chiến thế giới I, tại Đông Dương,
Toàn quyền Albert Sarraut đưa đờn ca sa lông lên sân khấu lớn biểu diễn ở khắp
Việt Nam nhằm gây quỹ ủng hộ Pháp.
Đặc biệt
ông Năm Tú (Châu Văn Tú) ở Mỹ Tho "chuộc" (mua lại) gánh hát của ông
André Thân (Sa Đéc), cải tiến thêm với phông cảnh, y trang và mời ông Trương Duy
Toản (soạn giả đầu tiên) biên soạn tuồng hát cải lương và từ đó hình thái bộ môn
sân khấu cải lương khá hoàn chỉnh, chánh thức ra đời tại Mỹ Tho.
* Cũng
năm 1918 - ngày 16.11.1918 - tại rạp hát lớn nhứt Sài Gòn (đường Catinat - Tự
Do, nay là Đồng Khởi, thời Đệ II Việt Nam Cộng Hòa là trụ sở của Quốc Hội - Hạ
Nghị Viện) có diễn tuồng "Pháp - Việt Nhứt Gia, tức là tuồng cải lương Gia
Long Tẩu Quốc được khán giả nhiệt liệt tán thưởng.
* Năm 1920,
lấn đầu tiên hai chữ Cải Lương được trịnh trọng xuất hiện trên bảng hiệu của
gánh hát Tân Thanh với câu liên đối:
CẢI
cách hát ca theo tiến bộ
LƯƠNG
truyền tuồng tích sánh văn minh.
* Thời cực
thịnh của bộ môn nghệ thuật sân khấu cải lương trước và sau thập niên 1960, tại
vùng Sài Gòn, Chợ Lớn và Gia Định có đến 39 rạp hát cải lương và có 20 nơi
(trung tâm) luyện tập cổ nhạc mà thời bấy giờ gọi lá các "lò" huấn
luyện môn sinh vào con đường ca diễn cải lương. Người viết rất hân hạnh thân quen
với nghệ sĩ Út Trong (thầy dạy đào hát số 1 Thanh Nga từ hồi còn bé đến thành danh)
có lò dạy tư các môn sinh, khá tiện nghi và chuyên nghiệp (ngoại trừ Trường Quốc
Gia Âm Nhạc) vào bậc nhứt ở Sài Gòn lúc bấy giờ, tại căn phố lầu đường Trần Hưng
Đạo - gần cây xăng ở ngã tư Đại lộ Trần Hưng Đạo & Đại lộ Cộng Hòa (chợ
Nancy).
ÔNG TỔ BÀI CA VỌNG CỔ: NGHỆ SĨ CAO VĂN LẦU - SÁU LẦU
Nói
đến bộ môn văn hóa nghệ thuật dân tộc Cải Lương mà không tìm hiểu sâu rộng
về bài ca chủ lực của Cải Lương là một điều thiếu sót lớn, khó chấp nhận. Nếu
không có một hay nhiều bài ca vọng cổ trong một vở tuồng cải lương, không thể gọi
đó là vở cải lương được vì cái tinh hoa của cải lương là phải có ca vọng cổ xuống
giọng "xề - hò" muồi "tận mạng", đèn chợt tắt và tiếng
vỗ tay vang rần trong rạp hát hay bất cứ nơi nào có trình diễn cải lương. Bài
ca vọng cổ là linh hồn của vở tuồng cải lương, ngoài ra, còn có những bản vắn,
nối lối, diễn xuất, sân khấu với đầy đủ phông màn, cảnh trí, y trang của
đào kép và nhiều thứ cần thiết khác mới kết thành một vở tuồng cải lương có ý
nghĩa đáng thưởng ngoạn.
Cái
nôi của bài ca Vọng Cổ là ở Bạc Liêu, ông Tổ bài ca vọng cổ là ông Sáu Lầu -
Cao Văn Lầu.
Bài ca
này, ban đầu 22 câu với nhịp đôi, tụt xuống còn 20 câu với nhịp 4, rồi tăng dần
lên nhịp 8, 16 (như Út Trà Ôn ca Sầu Vương Biên Ải - Tôn Tẩn Giã Điên...) và sau
cùng, cô động, rút xuống còn lại 6 câu. Nhưng bây giờ, ít khi có nghệ sĩ ca
"một lèo" hết 6 câu, có thể làm cho khán giả, người nghe chán (ngủ gà
ngủ gật) mà thường ca 2 hay 3 câu và mở đầu ca vọng cổ lại có ca bản vắn (hàng trăm
thể điệu), hay hát một đoạn ngắn tân nhạc hoặc ngâm thơ, nói lối tạo thêm sự
lôi cuống người nghe, thưởng thức bài ca chánh. Đó cũng là ý nghĩa 2 chữ Cải Luơng
luôn sửa đổi thêm bớt bài ca cổ thêm mới mẻ, tốt đẹp, hấp dẫn hơn.
Tôi
mê thưởng thức đờn ca tài tử hồi còn nhỏ lúc lên 7 - 10 tuổi mà tôi còn ghi nhớ nhiều kỷ niệm cho đến tận bây giờ - trên
73 năm và tôi có đến 60 năm hoàn toàn quên lảng cải lương.
Vì vậy,
tôi ao ước về thăm lại Bạc Liêu, cũng là nơi ghi đậm kỷ niệm đầu đời quân ngũ của
tôi tại chiến trường miền Tây từ năm 1963, và cũng là cơ hội kết hợp với sự
thăm viếng tìm hiểu về ông Tổ bài ca Vọng Cổ bất hủ Cao Văn Lầu và viếng nhà lưu
niệm công tử Bạc Liêu. Một công tử có cách chơi ngông có một không hai trên cõi
đời này của một tên nhà giàu phá của. Một cô bồ cùng ở chung phòng với công tử
làm rơi tiền xu dưới gầm giường, công tử nhà ta nổi máu ngông, giựt le, bật hộp
quẹt đốt tờ giấy bạc làm "đuốc" soi rọi tìm xu lẻ của người đẹp (nếu
tờ giấy bạc con công có 2 loại 5 đồng hay 20 đồng bạc Đông Dương và nếu tờ giấy
bạc bộ lư mệnh giá 100 đồng bạc Đông Dương - lúc bấy giờ 1 mét vải chừng hơn 10,
20 xu?). Ao ước về thăm lại Bạc Liêu, đã trở thành hiện thực khi tôi trở về quê
chịu tang bà chị ruột trong 2 tuần, tháng 4 năm nay (2017). Sau tang lễ, còn lại
đúng 1 tuần, tôi có dịp được hai vợ chồng đứa cháu đưa tôi đi thăm lại "chiến
trường xưa": Cần Thơ - Sóc Trăng - Bạc Liêu và Cà Mau.
Có dịp
thăm lại "xứ Bồ Líu" - Dưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu",
tôi đi thăm khu lưu niệm của Vua hay còn gọi là ông Tổ Vọng Cổ Sáu Lầu và nhà
lưu niệm Công Tử Bạc Liêu. Ai có dịp đến Bạc Liêu mà không tìm hiểu hay thăm viếng
hai khu lưu niệm nổi tiếng này, kể như chưa có đến Bạc Liêu vậy.!
* Ông
Cao Văn Lầu, nguyên quán Vàm Cỏ, Long An,
sanh ngày 22.12.1892. Từ 4 tuổi, Cao Văn Lầu theo cha mẹ và anh chị em về
lập nghiệp ở Bạc Liêu và thành danh ông Tổ Vọng Cổ tại xứ Bồ Líu này.
Ông Cao
Văn Lầu mất tại Thành Phố Sài Gòn ngày 13.8.1976 - thọ 83 tuổi.
Cuộc sống
từ trẻ thơ của ông Cao Văn Lầu vô cùng khổ cực, làm thuê, làm mướn tiếp giúp cha
mẹ có đông con. Thấy cảnh hàn vi cơ cực, Hòa thượng Bảo Minh, trụ trì chùa Vĩnh
Phước, thương tình đề nghị với cha mẹ của Cao Văn Lầu, lúc 8 tuổi, đưa vào chùa
tu học và có chỗ ăn ở đàng hoàng. Hòa thượng trụ trì, ngoài giảng dạy kinh kệ
và Thầy còn dạy chữ nho cho Cao Văn Lầu.
* Đến năm
1905, cha của Cao Văn Lầu muốn cho con học chữ quốc ngữ và xin Thầy trụ trì cho
con minh trở về nhà. Cao Văn Lầu học chữ quốc ngữ đến Cours Moyen deuxième année
- tức là lớp nhì năm thứ 2 (tương đương với lớp 4 bây giờ - lúc đó lớp 4 phải học
2 năm mới lên lớp 5 được).
* Năm
1908, Cao Văn Lầu đã 17 tuổi, có năng khiếu đờn ca bẩm sinh, xin cha đưa đến thỉnh
giáo nghệ sĩ Hai Khị (nhạc Khị) - một thầy đờn cừ khôi nhứt trong vùng dù
thầy Khị bị khiếm thị, nhưng rất tinh thông với ngón đòn thiên phủ tuyệt vời
qua các loại đờn: cò - kìm - đờn tranh và trống lễ...
Từ lúc
đó, Cao Văn Lầu với tư chất thông minh và có năng khiếu âm nhạc, đờn ca, chẳng mấy
chốc, Cao Văn Lầu đã học hết nghề đờn của thầy Nhạc Khị và ông còn sáng tác bài
ca nữa.
HOÀN
CẢNH & THỜI ĐIỂM KHAI SANH BẢN VỌNG CỔ
Năm
1916, 25 tuổi vâng lệnh song thân, ông Cao Văn Lầu cưới vợ là cô Trần thị Tần.
Hai vợ chồng sống chung đầm ấm hạnh phúc chan hòa tình thương, suốt 3 năm
chung sống mà không sanh con. Tục lệ cổ hủ xưa, cưới vợ 3 năm không con, gia đình
bắt buộc phải đưa vợ trả lại cho cha mẹ vợ để còn cuới vợ khác, sanh con nối giòng
nối giống.
Dù gặp
hoàn cảnh éo le ngang trái, đau khổ, 2 vợ chồng đang sống hạnh phúc, gia
đình bắt buộc phải "thôi", xa nhau. Nhưng, khi thầy đờn Sáu Lầu đi đờn
ca xướng hát ở đâu cũng len lén về thăm lại vợ cũ và đưa hết tiền thù lao có được
cho bà tiêu xài hay cất giữ.
Thầy đờn
Sáu Lầu càng ngày càng nổi tiếng được gánh hát cải lương của Ba Xú (Bạc Liêu) mời
về làm nhạc công cho gánh hát. Gánh hát lưu diễn thường xa nhà người yêu quá lâu,
không thường về thăm được. Đêm đêm sau khi màn nhung buông xuống, thầy đờn Sáu
Lầu lại nhớ vợ vô cùng da diết nên mới sáng tác một bài ca gồm có 22 câu để nghêu
ngao hát cho đở nhớ vợ, nhớ nhà và bài ca này chưa biềt đặt tên gì?.
Có dịp trở
về quê, thầy đờn Sáu Lầu trình lại với sư phụ Nhạc Khị và ca cho sư phụ nghe, cỏn
có nhà sư Nguyệt Chiếu cùng thưởng thức. Thầy Nhạc Khị xin nhà sư đặt tên cho
bài ca ai oán não nuột nhớ vợ (hay nhớ chồng) đêm khuya thanh vắng của Sáu Lầu.
Nhà sư nghe qua lời tâm sự tỏ bày uẩn khúc của Sáu Lầu, hàng đêm trăn trở vì phải
xa nhau nhớ nhau tha thiết cho nên Sáu Lầu sáng tác bài ca này, hát cho đở nhớ
vợ. Tên bài ca não nùng ai oán này chưa có, nên nhà sư Nguyệt Chiếu đặt tên là
Dạ Cổ Hoài Lang (chữ nho: Dạ là đêm - Cổ là trống - Hoài là nhớ - Lang là chồng)
- có nghĩa rộng là nghe tiếng trống đêm khuya lại nhớ chồng hay là:
Đêm khuya vẳng xa tiếng trống - Chạnh lòng nhớ đến chồng
yêu (người viết dịch nghĩa).
Đến khi đặt
tên là bài ca Dạ Cổ Hoài Lang, thể theo đề nghị của nhiều người và Thầy Nhạc Khị,
từ 22 câu còn lại đúng 20, từ nhịp đôi lên nhịp 4. Dần dà theo thời gian, bản Dạ
Cổ Hoài Lang phát triển không ngừng, là cha đẻ của bản vọng cổ sau này từ 20
câu, cô đọng, rút lại còn 6 câu và nhịp cũng thường thay đổi, từ nhịp đôi, lên
nhịp 4, 8,16, 32, 64 và trụ lại ở nhịp 32 như các bài ca vọng cổ chuẩn mực hiện
nay.
Cũng từ
những sự nhớ nhung tha thiết của đôi vợ chồng chung tình đáng trân trọng này, có
lẽ ông trời "ngó lại", thương mến "cứu giúp" hai vợ chồng không
con khi chung sống chánh thức. Nay hai vợ chồng phải sống chung lén lút lại sanh
con liên tiếp. Từ khi hai vợ chồng có con, 2 ông bà Sáu Lầu trở lại sống chung
chánh thức rất hạnh phúc, suốt đời bên nhau với đàn con 7 đứa (5 trai - 2 gái).
Bản gốc của
bản Dạ Cổ Hoài Lang:
Từ
là từ phu tướng
Bảo kiếm sắc phong lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Năm canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau í a
Đường dù xa ong bướm
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang
Ðêm luống trông tin bạn
Ngày mỏi mòn như đá vọng phu
Vọng phu vọng luống trong tin chàng
Sao nỡ phũ phàng
Chàng hỡi chàng có hay
Đêm thiếp nằm luống những sầu tây
Bao thuở đó đây sum vầy
Duyên sắc cầm đừng lạt phai
Là nguyện cho chàng
Nguyện cho chàng đặng chữ bằng an
Mau trở lại gia đàng
Cho én nhạn hiệp đôi í a.@
Bảo kiếm sắc phong lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Năm canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau í a
Đường dù xa ong bướm
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang
Ðêm luống trông tin bạn
Ngày mỏi mòn như đá vọng phu
Vọng phu vọng luống trong tin chàng
Sao nỡ phũ phàng
Chàng hỡi chàng có hay
Đêm thiếp nằm luống những sầu tây
Bao thuở đó đây sum vầy
Duyên sắc cầm đừng lạt phai
Là nguyện cho chàng
Nguyện cho chàng đặng chữ bằng an
Mau trở lại gia đàng
Cho én nhạn hiệp đôi í a.@
PHONG TRÀO ĐỜN CA TÀI TỬ TẠI SACRAMENTO
Cách đây
(2017) khá lâu, trên 15 năm, lần đầu tiên thầy đờn Tám Tuồng đệm lục huyền
cầm cho nghệ sĩ Kim Xuân ca tại nhà tôi có sự hiện diện của Linh mục Andrew
Nguyễn Hữu Lễ, từ Tân Tây Lan sang, và còn có thêm nhiều thân hữu tham dự.
Từ thời
điểm đó, đánh thức sự mê thích đờn ca tài tử trong tôi đã bị chìm sâu quên lảng
suốt hơn 60 năm - tôi có yêu cổ nhạc một thời gian ngắn ở trong tù, rồi
cũng lảng quên. Vì vậy, khi tôi nghe tin một doanh nhân trẻ đang hoạt động
thành công ngành sửa chửa ôto - Châu Võ, tổ chức đờn ca tài tử tại chỗ làm việc
- ga ra - sau giờ nghỉ buổi chiều, tôi vô cùng vui thích để có dịp sống lại với
tuổi thơ đã qua hơn 73 năm tại quê nhả.
Từ
buổi trình diễn đờn ca tài tử đầu tiên tại gara của Châu Võ mà tôi được mời
tham dự, cũng đã hơn 3 năm. Thật tình tôi rất quý mến các em cháu, cả ngày vất
vả lo "cơm áo gạo tiền" cho cuộc sống tại quê hương thứ hai Hoa Kỳ mà
còn nghĩ đến đờn ca tài tử để làm điểm tựa giải trí, trút bao căng thẳng lo
toan hàng ngày, làm thăng hoa cuộc đời thêm đáng sống. Chưa nói đến các em cháu
còn có ý nguyện góp công sức nuôi dưỡng và phát huy nền văn hóa nghệ thuật dân
tộc: đờn ca tài tử và bộ môn sân khấu cải lương không bị mai một ở đất nước tự
do này. (H: Châu Võ trong đêm trình diễn 3.12.16 tại nhà hàng Hải
Thành - ông bầu sáng lập nhóm Đờn Ca Tài Tử Sacramento)
Tại Thủ
Phủ Sacramento qua công sức của vợ chồng Châu Võ - một doanh nhân gốc Mỹ Tho tận
tình kêu gọi các bạn có tấm lòng trân quý ngành cổ nhạc Việt Nam với đờn ca tài
tử và bộ môn nghệ thuật sân khấu cải lương, cùng hợp sức vui chơi giải trí và
cùng thưởng thức tự diễn những bài ca cổ mà mình yêu thích. Từ đó, phong trào đờn
ca tài tử tại Sacramento thăng tiến không ngừng.
Khi
nhà hàng Hải Thành khai trương do Huy Hải, con của một HO, gốc ở Châu Đốc, đồng
chủ nhân với một người bạn từ San Jose lên, cả hai đều là nghệ sĩ "nghiệp
dư" rất mê thích đờn ca tài tử đã cùng yêu thích như vợ chồng Châu
Võ - Kim Phượng, đẩy mạnh phong trào Đờn Ca Tài Tử tại Sacramento lên đỉnh cao
qua lần trình diễn qui mô, thứ bảy 3.12.2016 tại nhà hàng Hải Thành (nay là Phở
City) với hàng trăm khách tham dự cùng với nhiều nghệ sĩ cải lương và
"thầy đờn" thành danh ở trong nước hay tại hải ngoại từ xa như
San Jose và Nam Cali về dự.
* Gần đây
nhứt, đêm 9.9.2017, cũng tại địa điểm gara của Châu Võ lại tổ chức đêm đờn ca
tài tử có thêm nhiều trích đoạn cải lương nổi tiếng như Chuyện Tình Lan và Điệp
- Hàn Mạc Tử - Tuyệt Tình Ca (ông Cò quận 9)...và nhiều bản vắn vô cùng hấp
dẫn. Lần đầu tiên, một nghệ sĩ thành danh từ trong nước mới sang Hoa Kỳ theo diện
cha mẹ bảo lãnh, được hơn 9 tháng - nghệ sĩ Giang Bích Phượng
cùng chồng là soạn giả Lam Tuyền (con trai của soạn giả Yên Lang,
vừa mới qua đời cách đây vài tháng tại miền Nam Cali) và 3 con nhỏ (H:
NS Giang Bích Phượng đang ca - NS Kim Phượng với micro - Thầy đờn kìm Văn Nhược
đang đệm đàn).
Ngoài
nghệ sĩ Giang Bích Phượng và soạn giả Lam Tuyền còn có nhạc sĩ đàn lục huyền cầm
Văn Thù - một thầy đờn cự phách từ miền Nam Cali lên cùng góp sức thực hiện
một chương trình đờn ca tài tử và nhiều trích đoạn cải lương, không thua kém bất
cử các buổi trình diễn cổ nhạc nào mà người viết từng tham dự trước đây. Phải
nói nghệ sĩ Giang Bích Phượng, một nghệ sĩ tài danh, thanh sắc vẹn toàn, đã qua
trường lớp chánh quy ở trong nước, với một chất giọng vô cùng mượt mà quyến rủ,
với những luyến láy đặc sắc của một nghệ sĩ chuyên nghiệp. (H: NS Kim
Xuân đang ca).
Châu Võ
trịnh trọng giới thiệu vợ chồng nghệ sĩ Giang Bích Phượng với các bạn nghệ sĩ địa
phương và bà con tham dự, gia đình nghệ sĩ Giang Bích Phương và soạn giả Lam
Tuyền có ý định về định cư ở Sacramento vì thung lũng tình yêu này là nơi đất lành
chim đậu - mọi ngưởi vỗ tay vang rần hoan nghênh nhiệt liệt.
Có thể
nói, cộng đồng người Việt Sacramento, sẽ có đầy đủ không những đã có một nữ soạn
giả Huỳnh Mai Hoa từng đem chuông vàng gióng lên trong chương trình Cổ Nhạc Phương
Nam của Đài truyền hình SBTN được khán giả yêu thích. Nay có thêm soạn giả
chuyên nghiệp Lam Tuyền, chuyên viết những vỡ tuồng cải lương, vở kịch, truyện
phim nổi tiếng ở trong nước cùng đóng góp nền cổ nhạc tại Sacramento thêm phong
phú.
Các
"đào thương" ca muồi ở Sacramento có rất nhiều như: Giang Bích Phượng
(tương lai) - Kim Xuân - Kim Phượng - Hồng Phượng -Thảo Chi - Thu Nguyệt -
Thiên Huơng (hát cả tân nhạc tuyệt vời) và nhiều nghệ sĩ nữ khác nữa.... Còn
"kép muồi" cũng không thiếu: Huy Hải - Châu Võ - Minh Hùng - Lê Sơn -
Lê Hải - Hoàng Nhị.
Về đàn có
Văn Nhược - đờn kìm - nay có thêm Minh Hùng vừa ca vừa sử dụng điêu luyện cả đờn
kìm và đờn ghi ta. Sacramento thiếu một thầy đờn cổ nhạc điêu luyện, nay có
thêm NS Minh Hùng bổ sung, còn cần thêm vài thầy đờn điêu luyện nữa. Ông Bầu Châu
vốn hào sản, thực hiện thêm phông màn, cảnh trí, y trang, đạo cụ và một dàn âm
thanh khá tốt thì chuyện Sacramento trương bảng hiệu Đoàn Cải Lương Sacramento
cũng là chuyện nhỏ, có thể thực hiện trong tầm tay. (H: Soạn giả Huỳnh
Mai Hoa).
ĐỜN CA TÀI TỬ TỪ NĂM 1940 ĐẾN 1944 TẠI QUÊ ẤP BÀ BÀI - CHÂU ĐỐC
& HIỆN NAY TẠI SACRAMENTO
Người
viết hồi tưởng lại vào những năm từ 1940 đến năm 1944 - những năm yên bình và
nên thơ nhứt ở miền quê mà người viết từng sống qua. Lúc bấy giơ, Anh Phương mới
7 - 10 tuổi với tâm trạng háo hức vui sướng tột cùng khi may mắn được theo
"ghe hát" làm người sai vặt hay cùng bạn bè đi trên bờ kinh theo ghe hát
đang thả trôi trên dòng kinh Vĩnh Tế thanh vắng huyền hoặc đang "đờn ca
tài tử". Những đêm trăng sáng vằng vặt vào mùa thu cũng là mùa nước lớn (nước
nổi) có nhiều tôm cá, các nghệ sĩ đờn ca tài tử được các chủ đáy mời ghe hát cập
vào hát biểu diễn vài bài thì tha hồ mà ăn tôm cá nướng nóng hôi hổi , đưa cay
với nước mắt quê hương "ba xi đế" và mỗi người nghệ sĩ kể cả chú bé
theo đoàn sai vặt cũng được phần tặng cá tôm mang về.
Gọi ghe hát cho oai, chứ
thật ra chỉ là một chiếc xuồng lường không mui chuyên chở không quá mười nghệ sĩ
ngồi trên các tấm vạt có trải đệm, có trà có rượu, có bếp lửa ở gần chỗ người cầm
lái, và cũng có mồi nhậu hoặc một nồi cháo gà hay cháo cá luôn hâm nóng và một
ít bánh trái... để phục vụ các nghệ sĩ thấm mệt, ngơi nghỉ và ăn uống khi xuồng
quay trở về "bến cũ". Chỉ cần một người giữ tay lái ở phía sau và trước
mũi ghe có thêm một người lo chống đở hay tiếp sức dùng dầm bơi hoặc chèo tiếp
sức với người giữ tay lái, khi bận về gặp nước ngược. Còn lại từ 5 đến 7 người
gồm có 1 hoặc 2 thầy đờn, và các nghệ sĩ ca từ 3 đến 5 người.
Một
nhóm nghệ sĩ nông dân, tay lấm chân bùn suốt cả ngày trên đồng ruộng - tối quây
quần bên nhau với cây đờn và các nghệ sĩ cùng đam mê ca hát, nuôi dưỡng phong
trào đờn ca cổ nhạc - đờn ca tài tử đang sanh sôi nẩy nở, thăng hoa ở cái ấp khỉ
ho cò gáy này - Ấp Bà Bài, xã Vĩnh Nguơn thuộc quận Châu Phú, tỉnh Châu Đốc -
nay là tỉnh An Giang. (H: NS Hồng Phượng & MC) Không những có những
buổi đờn ca tài tử nên thơ tuyệt vời trên sông nước hữu tình mênh mang mà đờn
ca tài tử ở nhà quê còn xâm nhập mạnh mẽ vào các tiệc cưới, hay lễ giỗ hay hội
họp hoặc sau cúng đình và ngay cả trong các lễ tang cũng có tổ chức đờn ca tài
tử. Vì vậy, người dân quê, thời điểm yên bình, không có chiến tranh dày xéo
ruộng vườn, chỉ có thú vui giải trí lớn nhứt có ảnh hưởng nhứt đến sinh hoạt,
tâm tình của nông dân là đờn ca tài tử. Lúc bấy giờ làm gì có radio, truyền
hình. Cả ấp Bà Bài chỉ có Ba tôi là có mua sắm được 1 máy hát hiệu Pathé của
Pháp, được nhiều bà con nông dân thường đến nhà nghe ca vọng cổ hay mở dĩa hát
những tuồng cải lương xưa như tuồng San Hậu...hình như có đến 20 dĩa nặng, to.
Miền Tây
là cái nôi phong trào đờn ca tài tử của miền đồng bằng sông Cửu Long năm xưa,
nay đã hình thành ở Nam Cali và San Jose rất sớm. Riêng Thủ Phủ Sacramento,
phong trào đờn ca tài tử cũng đã được nhen nhúm cách đây cũng khá lâu trên dưới
15 năm, thời anh Tám Tuồng còn mạnh khỏe - một nhạc sĩ tài hoa lớn tuổi yêu nghề,
cư ngụ ở Sacramento, sau di dời về San Jose và qua đời cách đây vài năm.
Mọi người,
tưởng đâu nền cổ nhạc - đờn ca tài tử ở Sacramento theo anh Tám Tuồng cũng lụi
tàn.
Nay, nghệ
sĩ tài tử Châu Võ thường tổ chức những buổi đờn ca tài tử sau khi Châu Võ đứng
ra tổ chức Hội Ái Hữu Đồng Hương Mỹ Tho - Gò Công. Mỹ Tho cũng là một trong những
cái nôi của ngành sân khấu cải lương ở miền Nam VN.
Đây có thể nói là phong
trào đờn ca tài tử ở Sacramento thăng hoa nhờ có bạn trẻ Châu Võ, có phương tiện
nhà sửa xe rộng
rãi, có dàn âm thanh tốt và đặc biệt không nề hà tốn kém phục vụ nghệ sĩ và người
đến thưởng ngoạn. Các bạn đờn ca tài tử đến chung vui, san sẻ tâm sự ngổn ngang
của mình qua các bản Vắn, Vọng Cổ muồi rệu làm ấm lòng và giải tỏa được mọi buồn
phiền, mệt nhọc sau một ngày hay một tuần làm việc tất bật kiếm sống cho kiếp phù
sinh tạm bợ trên cõi ta bà thế gian này (H: ca sĩ tân cổ Huy Hải chủ lực
của Đờn Ca Tài Tử Sacto.)
Điều đáng
quý, tất cả các bạn đờn ca tài tử luôn yêu nghề, hòa nhã và tương trợ, chỉ dẫn,
giúp đở nhau trong lãnh vực ca cổ - Ca hay không bằng có gan ca đại,
thích ca, càng ngày càng chắc vững nhịp.
Với
quyết tâm của ông bầu Châu muốn đưa nền Cổ Nhạc miền Nam ở địa phương sống dậy.
May mắn, nhiều bạn trẻ ở Sacramento còn ưa thích cổ nhạc, các em lại có gịong
ca rất muồi, rất ngọt, mượt mà, sâu lắng, truyền cảm làm say mê người thưởng
ngoạn.
Dù trước
năm 1975, tôi không mê cải lương, giống như những người theo trào lưu văn minh
mới. Nhưng khi vào tù cộng sản gần cả chục năm, tôi bắt đầu mê thích ca cổ nhạc
vào các giờ chưa bị cấm trong buồng giam, làm vơi đi nổi buồn nhớ vợ nhớ con, nhớ
dĩ vãng và hiện tại đau buồn, khổ cực trong nhà tù - cổ nhạc chửa trị được
tâm bịnh - những nổi buồn da diết mất tự do mà các thứ loại hình văn nghệ khác
thiếu ma lực làm lay động con tim mạnh bằng cổ nhạc nói chung.
Những ai
còn có cái nhìn thiếu đúng đắn về cổ nhạc - vọng cổ - cải lương - đờn ca tài tử
nên bình tâm suy nghĩ lại và nên thử thưởng thức cổ nhạc qua dĩa hát hay dự các
buổi trình diễn nghệ thuật cổ nhạc. Đây là một thể loại văn nghệ dân tộc, diễn
tả trung thực nền văn minh văn hóa miệt vườn của đồng bằng sông Cửu Long, giúp
chúng ta giải sầu và làm thăng hoa cuộc sống.
NHỮNG NGÔI SAO SÂN KHẤU CẢI LƯƠNG CỦA TỈNH CHÂU ĐỐC
Tỉnh Châu
Đốc, một tỉnh biên thùy, tiếp giáp với xứ Chùa Tháp - Cao Miên. Khi dòng sông Cửu
Long từ thượng nguồn đổ nước vào Biển Hồ của xứ Chùa Tháp và từ đây nước sông Cửu
Long sẽ chảy xuống hạ nguồn và ra biển Đông với hai nhánh gọi là sông Tiền và
sông Hậu thuộc địa đầu biên giới Châu Đốc. (H: Nghệ sĩ Thanh Nga - áo dài trắng
- trao bằng Giải Thanh Tâm cho nghệ sĩ Bạch Tuyết năm 1963).
Với
hai con sông chính và nhiều kinh rạch chằng chịt với con kinh đào lịch sử trên 200
năm - Kinh Vĩnh Tế - tạo miền sông nước hữu tình Châu Đốc thêm rạt rào tình cảm
đối với thiên nhiên trời đất bao la và bản chất thuần lương trung hậu của người
nông dân trổi dậy hòa nhập với dân ca, hò vè, cổ nhạc và đờn ca tài tử - sân khấu
cải lương...Và Châu Đốc còn là vùng địa linh nhơn kiệt, có tiền tam giang, hậu thất
đỉnh (bảy núi) có các tôn giáo dân tộc như Phật Giáo Hòa Hảo - Tứ Ân Hiếu Nghĩa
và trước đó có Bửu Sơn Kỳ Hương cũng ra đời tại quê hương này. Vừa có non xanh
nước biếc hữu tình, vừa được sự hun đúc tâm linh của tôn giáo và Châu Đốc đã sớm
du nhập nền cổ nhạc Nam Kỳ với đờn ca tài tử và sân khấu cải lương, cho nên sản
sinh ra những nghệ sĩ thời danh nổi tiếng trong nước như: đào thương Bạch Tuyết,
sanh năm 1945 tại xã Khánh Bình (thuộc quận An Phú), đã đoạt được huy
chương vàng Thanh Tâm năm 1963, giải cao quý và vinh dự của bộ môn sân khấu cài
lương.
Về học vị, Bạch Tuyết, là nghệ sĩ Cải Lương đầu tiên ở Việt Nam có bằng
Tiến sĩ. Trước năm 1975, Bạch Tuyết được báo chí và khán giả gọi là "Cải
Lương Chi Bảo". Sau năm 1975, đào thương Bạch Tuyết được phong tặng là nghệ
sĩ nhân dân.
Kép muồi
của tỉnh Châu Đốc có Thanh Tú rất "bô trai", to cao, sanh năm 1939,
quê ở Nhà Bàn (xã Thới Sơn thuộc quận Tịnh Biên), nhận giải Huy chương
vàng Thanh Tâm cùng năm với nghệ sĩ Bạch Tuyết và 4 nghệ sĩ khác nữa. Năm
1963 có 6 nghệ sĩ (3 nam - 3 nữ) nhận giải Thanh Tâm: Bạch Tuyềt (18 tuổi, trẻ nhứt)
- Mộng Tuyền - Trương Ánh Loan - Tấn Tài - Thanh Tú và Diệp Lang.
Người thứ
ba của Châu Đốc, hiện nay nổi tiếng điêu luyện về nhiều loại đờn, là thầy dạy đờn
cổ nhạc kê cả đờn tân nhạc và ca hát tân cổ đều ngọt lịm. Ngoài đờn ca tân cổ
nhạc, còn là nghệ sĩ sáng tác nhiều thể loại cổ nhạc. Đó là ngôi sao nghệ sĩ đa
tài Chí Tâm là "rể" của tỉnh Châu Đốc đã có 55 năm trong nghề sân khấu
cải lương, nguyên quán của Chí Tâm là Trà Ôn - Vĩnh Bình.@
ANH
PHƯƠNG Trần Văn Ngà (916.519.8961) - Sacramento 03.10.2017
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for Comment