********MÙA
XUÂN CỦA MẸ -Trịnh Lâm Ngân -Ngọc Hạ -BP
********Doi
Phi Cong [Khoa Hoc Gia Nguyen Xuan Vinh} -Toan Tap
*******NHAC
XUA TONG HOP
Mời
quý thân hữu thưởng thức 123 NHẠC PHẨM VỀ MÙA XUÂN, và nghe đọc lại tác phẩm
ĐỜI PHI CÔNG của thày của tôi, Khoa Học Gia Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, cùng
đọc bài TÙNG BÁCH TRONG TUYẾT SƯƠNG của người bạn thân của tôi, Luật Sư Lê Đình
Thông.
Xin
chân thành cám ơn .
TRẦN
NĂNG PHÙNG
|
----------
Forwarded message ----------
From: Dinh Thong Le <
Date: 2016-01-23 7:55 GMT-08:00
Subject: Fwd: GS.LE DINH THONG :TÙNG BÁCH TRONG TUYẾT SƯƠNG
To: Phung Nang Tran <
From: Dinh Thong Le <
Date: 2016-01-23 7:55 GMT-08:00
Subject: Fwd: GS.LE DINH THONG :TÙNG BÁCH TRONG TUYẾT SƯƠNG
To: Phung Nang Tran <
TÙNG BÁCH TRONG
TUYẾT SƯƠNG
GS.Lê Đình Thông
TÙNG BÁCH TRONG
TUYẾT SƯƠNG
Theo thông lệ,
GS Vũ Quốc Thúc, LS Lê Trọng Quát, GS Phạm Đăng Sum và chúng tôi là các giáo
chức xuất thân từ trường Luật, gặp nhau hàng tháng ở La Défense để thăm hỏi và
mạn đàm về nhân tình thế thái. Trưa hôm qua là lần hội ngộ đầu năm tây (22/01/2016) ;
cuối năm ta, nhằm ngày hoàng đạo (13 tháng chạp năm Ất Mùi) là ngày lành tháng
tốt : lành cho GS Thúc năm nay 96 tuổi mà khỏe mạnh ; tốt cho vận hạn
nước nhà.
GS Sum và tôi
đến trước, nhìn qua khung kính thấy GS Thúc chống gậy trúc, đi trong mưa phùn
gió bấc, vững vàng như cây tùng. Một lát sau LS Quát đến từ Cergy. Chúng tôi
tay bắt mặt mừng, nhận thấy GS Thúc còn minh mẫn, giọng nói sang sảng giống như
lúc giảng bài. GS Thúc cho biết sau khi rửa tội, mỗi sáng đều đọc kinh Cầu xin
Chúa Thánh Thần, rồi Lạy Cha, Kính mừng.
Mấy tháng
trước, chúng tôi gặp nhau rồi thôi, không chép ghi gì, theo đúng vế đầu của câu
tục dao Verba volant. Lần này là một ngoại lệ, tiếp nối vế còn lại Scripta
manent, vì mấy lý do : trước hết, ngày 22/01 là ngày hoàng đạo, thật là
ngàn năm một thuở. Sau nữa là vì hình ảnh tùng bách. Tôi xin kể đầu đuôi câu chuyện
như sau :
Sau tác phẩm Việt
Nam đi về đâu ? Huyền thoại và sự thật (1060 trang) xuất bản
năm 2003, LS Lê Trọng Quát vừa cho in Giữa Bão Loạn, một loài tùng bách
trong tuyết sương. Ông tặng chúng tôi cuốn sách mới còn thơm mùi mực. Bìa
sách nền đỏ thẫm minh họa cho Bão Loạn. Tiểu tựa : Một loài tùng
bách trong tuyết sương, viết chữ nhỏ, xanh màu thảo mộc, nói thay cho ý
nguyện của tác giả và các tùng bách thân quen. Trang 5 : Ngàn năm thông
reo là cách nói khác đi của tùng bách. Cụ Nguyễn Công Trứ có câu thơ nói về
bước đường lưu lạc, không khác gì chúng tôi. Câu chuyện xin bắt đầu từ hiện tại
La Défense, rồi trở lui về quá khứ cố hương. Hiện tại lấm tấm sương mai qua hai
câu thơ :
Mặc ai hỏi mặc
ai không hỏi
Gẫm việc đời
mà ngắm kẻ trọc thanh.
GS Thúc mượn ý
của Honoré de Balzac nói về Comédie humaine. Tuy vẫn là hiện tại, nhưng
không gian thì xa vời, ở tận cố hương :
Kinh luân khởi
tâm thượng,
Binh giáp tàng
hung trung
Vũ trụ chi
gian giai phận sự,
Nam
nhi đáo thử thị hào hùng
- Cơn Bão
Loạn phải chăng là muốn nói Quốc gia lâm nguy;
- Tùng Bách giai phận sự nói lên trách nhiệm của mỗi người
chúng ta : Thất phu hữu trách. Tâm trạng mỗi người trong buổi gặp gỡ ở
La Défense có nỗi niềm u hoài viễn xứ, lúc nào cũng tha thiết nhớ đến quê
hương, như sử gia Trần Anh Tuấn đã từng nhắc nhở. Năm Quý Dậu (1813), cụ Nguyễn
Du đi sứ sang Tầu. Khi đi ngang đầm Đào Hoa lưu lại dấu tích trong thơ Lý Bạch,
cụ gửi gấm tâm sự qua câu thơ:
Đào Hoa đàm thủy thiên xích thanh,
Đàm thượng tùng bách đông do thanh,
(Đào Hoa nghìn thước nước đầm trong,
Tùng bách bên đầm đông vẫn xanh)
Tùng bách
trong tuyết sương được cụ Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc diễn nghĩa
trong Cổ Học Tinh Hoa như sau : ‘‘Những người thức thời, có
chí, dù ở vào cái đời biến loạn đến đâu, cũng không chịu đắm đuối
vào cái bất nghĩa, khác nào như: cây tùng, cây bách, mùa đông sương
tuyết, mà vẫn xanh, như con gà trống, mưa gió tối tăm mà vẫn gáy’’.
Tùng, bách
chính là ngàn năm thông reo, được gửi gấm trong tác phẩm của LS Lê
Trọng Quát ; là câu châm ngôn Thụ Nhân mà vị Viện trưởng Viện Đại
Học Đà Lạt là Đức Ông Nguyễn Văn Lập trong thập niên 60, muốn diễn đạt
mục đích của giáo dục đại học.
Phần cuối bài Kẻ
Sĩ có câu : Nước nhà yên mà sĩ được thung dung. Mà nước nhà đã
yên ổn đâu. Vì vậy, bốn người chúng tôi đã dành một phẩn câu chuyện hướng về
đất nước. Tôi xin tóm tắt câu chuyện khá dài trong hai câu nói, để nói rằng năm
Bính Thân sẽ là năm hoàng đạo cho hiện tình đất nước, là khởi điểm sự chuyển
hướng.
Câu nói đầu là
tục dao la tinh, được nói nhiều trong sách vở trường Luật :
- Mutatis
mutandis, nói đến sự đổi thay không tránh được.
Câu nói sau
mượn ý của cổ nhân :
- Quân giả,
chu dã. thử nhân giả, thủy dã. Thủy tắc tái chu, tắc phúc chu. GS Đào Hữu
Dũng từng giảng dạy đại học ở Tokyo đã giải thích như sau : ‘‘Sách Tuân tử
trong thiên Vương chế viết như trên. Sau đó Nguyễn Trãi đã lấy lại trong
bài Hậu tự huấn thái tử chiếu, viết thay vua để dạy thái tử có nói dân
có thể đỡ thuyền lên (tái chu) và cũng có thể lật úp thuyền (phúc chu):
Thả hoài vu hữu nhân giả. Tái phúc chu giả, diệc dân giả’’.
v
Câu chuyện
ngày hoàng đạo xoay quanh nhiều ý thơ. Ý kiến của các vị giáo sư ưu thời mẫn
thế, giúp ngẫu hứng bài thơ sau đây, khi đọc ra được GS Vũ Quốc Thúc, LS Lê
Trọng Quát, GS Phạm Đăng Sum phát biểu minh thị sự tán đồng :
Tống cựu
nghinh tân Tết Bính Thân
Dương dê mã
ngựa khéo xoay vần
Năm Thân sắp
sửa bàn cờ mới :
Nước Nam khai
mở hội tương lân
Nhảy nhót trên
cành bầy vượn hí
Leo trèo hoán
vị cuộc hồng trần
Nào người nghĩ
đến quê hương Việt :
Bỏ đi điều 4
quyết canh tân.
Paris, ngày 22
tháng 01 năm 2016
GS.Lê Đình Thông
--
Tác giả xin
chân thành cám ơn các bạn đồng môn Chu Văn An đã quan tâm hiệu chính : GS
Đào Hữu Dũng (Tokyo), sử gia Trần Anh Tuấn (San Jose), GS Trần Năng Phùng (Santa
Ana), GS Nguyễn Đức Lâm (San Jose) và nhiều bạn khác.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for Comment